Ninh Cảnh Thâm nhịn đỏ mặt tía tai, Lục Thanh Hà thấy thế thì chen ngang: "Không thể nói vậy được, Hề Nhi đã gây ra bao nhiêu phiền toái cho ông Ninh nhà tôi rồi hả? Loại con gái vừa phản nghịch vừa hư hỏng như vậy thì giữ quan hệ có tác dụng gì?"
Ông Kỷ đáp lại một cách sắc bén: "Xin lỗi nhé, chúng tôi đều hiểu Hề Nhi, con bé là người hiền lành ngoan ngoãn, trước nay đã bao giờ gây ra phiền toái gì chứ? Mà cho dù con bé có gây phiền phức thì nhà họ Kỷ chúng tôi cũng có năng lực xử lý cho con bé, chứ không phải như một số kẻ nào đó chỉ biết trốn tránh trách nhiệm."
"Đúng là tôi đã đánh giá thấp trình độ vô liêm sỉ của vợ chồng hai người rồi!" Bà Kỷ tức giận chỉ thẳng vào Ninh Cảnh Thâm và Lục Thanh Hà: "Con gái là để thương yêu chứ không phải để lợi dụng. Tôi thật sự cảm thấy thương xót thay cho Tống Vị Ương, bà ấy thế mà lại lấy phải thứ lòng lang dạ sói như ông!"