Kỷ Dạ Bạch đen mặt, "Trong cái đầu của em toàn suy nghĩ gì thế hả?"
Đang nói, bỗng nhiên có hai cánh tay khoác lên vai hắn, cùng với đó một giọng nói ấm áp tựa như gió xuân, "Tiểu Bạch Bạch, đây là quà của tôi tặng cho cậu nè…"
Kỷ Dạ Bạch: ...!!
Tiểu Bạch Bạch là cái quỷ gì?
"Má nhà anh, tránh xa tôi ra một chút." Kỷ Dạ Bạch như gặp phải kẻ địch, đổi lấy ánh mắt khinh thường ghét bỏ của Ngôn Dịch Thâm, "Đùa có tí xíu cũng không cho."
Trong lòng Ninh Hề Nhi khóc thành dòng sông. Bạn trai đào hoa quá phải làm sao đây?
Tại sao không những phải đề phòng con gái mà cô còn phải đề phòng cả con trai nữa chứ!
Kỷ Dạ Bạch theo dõi từng cử chỉ hành động của Ninh Hề Nhi, phát hiện đến tận giờ cô vẫn chưa tặng quà cho mình thì hơi mất mát.
Nhóc con kia... Có phải là đã quên chuẩn bị quà cho hắn rồi không?
***
Buổi chiều sau khi tan học, tại nhà họ Kỷ.