Ninh Hề Nhi nhìn Ôn Tư Niên trước mặt, cô đã tưởng tượng anh ta thành Kỷ Dạ Bạch. Nghĩ tới những lời nhẫn tâm Kỷ Dạ Bạch từng nói với mình, mọi cảm xúc uất ức đau buồn tích tụ trong lồng ngực đều tuôn ra.
Giọt nước mắt bắt đầu tuôn rơi như những viên ngọc trai rơi ra khi chuỗi ngọc bị đứt.
"Chúc anh… thượng lộ bình an." Tiểu Thất mấp máy môi, cô cố gắng mỉm cười, nhưng vệt nước mắt trên khuôn mặt như minh chứng cho nỗi đau khổ tột cùng trong lòng cô.
Trái tim Ôn Tư Niên như bị bóp nghẹt, anh ta muốn lau đi những giọt lệ trên khóe mắt Ninh Hề Nhi, muốn nói với cô bé ngốc nghếch này, rằng anh ta cũng không muốn đi.
Trong đầu Ôn Tư Niên lúc này bỗng hiện lên hai chữ: Nhập vai.
Không ngờ anh ta lại bị Ninh Hề Nhi dẫn dắt hòa mình vào kịch bản.
Đây là trạng thái rất hiếm gặp đối với diễn viên, Ôn Tư Niên nắm bắt cơ hội để bùng nổ diễn xuất, thành công lột tả sự thê lương đến tê tái lòng của đoạn chia tay này.