Ninh Hề Nhi sốt ruột: "Anh ấy đang ở đâu? Có sao không?"
Thấy cô lo lắng cho Kỷ Dạ Bạch như vậy, Tiêu Hi Thần thầm nhủ trong lòng: Chẳng lẽ anh Kỷ hiểu lầm chị dâu chăng?
"Buổi sáng em nhận được điện thoại của một người bạn, anh ấy giờ còn đang ở quán bar ấy..."
"Quán bar nào?"
"Chính là quán bar mà bọn em thường xuyên đến..." Tiêu Hi Thần còn chưa nói hết, Ninh Hề Nhi đã bỏ lại một câu cảm ơn rồi vội chạy ra ngoài.
Tiêu Hi Thần há hốc miệng: "Ơ kìa, chị dâu, chị chờ em chút đã!"
Trông anh Kỷ có vẻ rất tức giận, nhỡ chị dâu đến đó, hai người gây gổ với nhau thì chẳng phải mình đáng tội chết nghìn lần?
"Hu hu hu, Du Nhiên, Du Nhiên, cứu mạng tôi với hu hu." Cậu ta mất hết hình tượng đi ôm bắp đùi Thành Du Nhiên mà cầu cứu.
Ninh Hề Nhi bắt một chiếc xe taxi ở cổng trường học, nói địa chỉ rồi gấp gáp thúc giục: "Bác tài, phiền bác đi nhanh giúp cháu."
***
Thanh toán tiền xe xong, Ninh Hề Nhi chạy vọt vào quán bar.