"Anh nói thế mà nghe được à!"
Cô nhóc xù lông rồi.
Kỷ Dạ Bạch bày ra cái vẻ mặt quân tử thẳng thắn vô tư: "Là sự thật, có gì đâu mà phải xấu hổ?"
Ninh Hề Nhi thầm khinh bỉ.
Cô trở mình, "Em phải tuyệt giao với anh, bắt đầu từ bây giờ em sẽ không nói chuyện với anh nữa!"
Kỷ Dạ Bạch không nhịn được cười, ôm cô vào lòng, dịu dàng dỗ cô, cô nhóc này lại quyết tâm, dù thế nào cũng không thèm để ý tới hắn.
"..." Chơi quá đà, lật xe rồi.
Hậm hực vuốt mũi, Bạch ngang ngược log out, Bạch thê nô log in!
"Bà xã, anh sai rồi!"
"Bà xã, em đáng yêu nhất!"
"Bà xã, mai em muốn ăn gì?"
Ninh Hề Nhi không chịu nổi, trừng mắt nhìn hắn, "Anh xong chưa vậy?"
"Bà xã, em chịu để ý tới anh rồi à?" Kỷ Dạ Bạch nhéo má cô, "Tha cho ông xã được không? Em không tha thứ cho anh thì anh sẽ khỏa thân chạy ngoài đường!"
Ninh Hề Nhi: "Cửa ở kia, đi đi."