Thành Du Nhiên không đề phòng liền bị cậu ta đẩy xuống ngã trên sàn gỗ!
Á!
Tiêu Hi Thần chỉ cảm thấy mình cắn phải một thứ giống thạch rau câu!
Nó vừa mềm, lại vừa ngọt.
Cậu ta không khỏi đưa lưỡi dò xét cái thứ "thạch rau câu" ấy…
Không thể ngờ được cô đã bị cướp nụ hôn đầu chỉ trong thoáng chốc!
Khi Tiêu Hi Thần ngang ngược đưa lưỡi vào trong miệng cô, Thành Du Nhiên chỉ cảm thấy như muốn nổ tung, chân cô lập tức đạp bay cậu ta ra!
"Á! Tiêu Hi Thần, cậu là cái đồ khốn nạn, tôi phải chém chết cậu!"
"Sư muội à, em bình tĩnh lại đã!" Hoàng Nghị ngăn cản cô ấy lại, tiểu sư muội mà nổi điên đánh thật thì cậu nhóc trói gà không chặt này tèo là cái chắc!
Ninh Hề Nhi cũng xúm lại khuyên Thành Du Nhiên, "Bình tĩnh nào, Du Nhiên…"
Bỗng nhiên, Tiêu Hi Thần bị xách lên khỏi mặt đất.
Ninh Hề Nhi vô cùng kinh ngạc, tay người này khỏe đến thế sao!
Khi nhìn rõ mặt người này, Ninh Hề Nhi càng ngạc nhiên hơn, "Thầy Thời?"