Tại bệnh viện.
Màn đêm buông xuống, trên sân thượng bỗng xuất hiện một đốm lửa nho nhỏ, Kỷ Dạ Bạch đang hút thuốc.
Màn hình điện thoại hiển thị tin nhắn do người của hắn gửi tới.
Đổng Anh Lạc tự sát rồi…
Cô ta diễn trò nữa à? Hay là hối hận? Đây là điều không ai biết được nữa.
Suy nghĩ một lúc, Kỷ Dạ Bạch định giấu Ninh Hề Nhi và Đổng Cận Sinh chuyện này.
"Đại Bạch! Em về rồi đây!" Giọng nói ngọt ngào của Ninh Hề Nhi truyền tới, Kỷ Dạ Bạch vội dụi tắt đầu thuốc, sau đó trở về phòng bệnh như không có gì xảy ra.
Ninh Hề Nhi đặt hộp cơm ngoài vừa mua trong tay xuống bàn, sau đó nói, "Rửa tay đã rồi ăn cơm."
Sau khi rửa tay, Kỷ Dạ Bạch ngồi xuống trước bàn ăn.
Phòng bệnh hạng VIP rất rộng rãi, ngay cả bàn ăn cũng vô cùng sang trọng.
"Ngon không?" Ninh Hề Nhi vừa ăn cháo vừa chớp mắt hỏi Kỷ Dạ Bạch.
Kỷ Dạ Bạch nhếch môi, "Không ngon bằng em."
"Em đâu phải đồ ăn!"
"Em còn ngon hơn đồ ăn."