Ngôn Dịch Thâm ra chiều bí mật quan sát bốn phía xung quanh rồi nhét một con dao nhỏ vào lòng bàn tay trắng nõn của Ninh Hề Nhi.
Chuôi dao màu bạc được khắc những hoa văn tinh tế đẹp đẽ, rất hợp cho các cô gái sử dụng. Ninh Hề Nhi kéo vỏ dao ra mới phát hiện đây là một con dao được mài cực kỳ sắc bén.
"Em bảo, đây là loại dao bị quản lý chặt chẽ đấy, anh đưa cái này cho em làm gì?" Ninh Hề Nhi giật mình sợ hãi.
"Cho em phòng thân." Ngôn Dịch Thâm dịu dàng giải thích, "Con dao này bạn anh mang từ Nhật Bản về, em cầm lấy mà gọt qua quả, nếu gặp phải tình huống nguy hiểm thì không chừng có thể dùng đến."
Thì ra là như vậy.
Ninh Hề Nhi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, "Vậy em cảm ơn."
"Em nói thế là khách sáo với anh rồi, mai Kỷ Dạ Bạch sẽ xuất viện hả?"
"Dạ vâng."
"Ừ được rồi, vậy mai anh lại tới sau." Ngôn Dịch Thâm nói xong bèn vẫy tay với cô rồi rời khỏi bệnh viện.