Ninh Hề Nhi kinh ngạc chớp mắt, hàng mi dài như cánh quạt rung động.
Cô ngốc nghếch chạm lên vòng hoa trên đầu, cánh môi anh đào cong lên ngọt ngào.
Đám học sinh bên dưới kêu ầm lên...
"Ái chà chà, ngược đãi FA quá!"
"Chưa gì đã bị tuồn đường vào họng rồi! Tui không ăn tui không ăn!"
"Tui cũng muốn có một người bạn trai như anh Kỷ, hu hu!
"..."
Đổng Anh Lạc nhìn cảnh tượng cay mắt này mà trong lòng gào thét, Kỷ Dạ Bạch, cậu nhất định sẽ hối hận...
Nhất định sẽ hối hận vì đã lựa chọn Ninh Hề Nhi!
Kỷ Dạ Bạch cũng không định đứng đực ra đó làm trò cho đám người kia xem, hắn nắm bàn tay nhỏ bé của Ninh Hề Nhi, kéo cô chạy ra ngoài.
"Ủa? Chúng ta đi đâu vậy?"
"Bỏ trốn." Kỷ Dạ Bạch đùa cô.
Hai bóng người một cao một thấp đi xuyên qua biển người đông đúc chạy về phía ánh sáng chói mắt bên ngoài, như hai diễn viên trong phim thần tượng.
...
Bãi đỗ xe.