Những lời độc địa của Kỷ Dạ Bạch khiến Đổng Anh Lạc mặt xám như tro tàn.
Vì sao?
Rõ ràng vừa rồi cô ta đụng chạm thân thể hắn, rốt cuộc hắn có phải đàn ông hay không? Sao lại không có chút cảm giác gì với cô?
"Ý của cậu là tôi không biết nhục sao?" Những giọt nước mắt rơi xuống từ khoé mắt Đổng Anh Lạc, trông cô ta lung lay như sắp xỉu tới nơi.
"Chẳng lẽ cô Đổng đây không hiểu tiếng Phổ thông sao?" Kỷ Dạ Bạch lạnh lùng, lập tức lặp lại câu nói lúc nãy bằng nhiều thứ tiếng khác nhau!
Đổng Anh Lạc nghe thấy cũng sắp ngất.
Những người khác nhịn cười.
Độ độc của Kỷ Dạ Bạch... thật không ai sánh bằng.
Cô ta bụm mặt, nước mắt đầy mặt chạy ra ngoài.
Tại chỗ, Ninh Hề Nhi thu lại nụ cười trong chớp mắt, "Kỷ Dạ Bạch, chúng ta về nhà đi."
Kỷ Dạ Bạch trầm mặc gật đầu.
Hai người một trước một sau rời đi.
Tiêu Hi Thần yếu ớt nói, "Sao tôi thấy chị dâu sắp dùng gia pháp với anh Kỷ?"