Giữa lúc tranh chấp, Kỷ Dạ Bạch mở cửa tiến vào phòng.
Ninh Hề Nhi nháy mắt với Kỷ Dạ Bạch: "Đại Bạch, hợp đồng này, anh có ký được không."
Kỷ Dạ Bạch hiểu ý, giả bộ liếc qua xấp hợp đồng, hắn cười lạnh lùng, nói: "Ninh Hề, em hẹn hò với anh đây, chính là vì lợi ích hả?"
"Đúng thế, không thì là gì được nữa? Yêu thật lòng hả?"
Hai người một tung một hứng vô cùng ăn ý, ngay cả Ninh Cảnh Thâm và Lục Thanh Hà cũng bị lừa!
Chuyện gì thế này?
"Em đâu có yêu anh, tại sao anh phải ký bản hợp đồng này!" Kỷ Dạ Bạch đập mạnh lên bàn, rầm một tiếng, khí thế lẫm liệt, đồ ăn trên bàn cũng nảy lên theo.
Ninh Cảnh Thâm vội vàng chen lời: "Kỷ Dạ Bạch, cháu như vậy đâu có được! Hề Nhi nhà bác đã lớn lên từ nhỏ cùng cháu, tình cảm sâu đậm, hai đứa không có tình yêu, thì ít nhất... còn có tình bạn chứ? Cũng còn tình thân nữa đúng không? Chỉ dựa vào phần tình cảm đó, cháu ký hợp đồng này thì có sao đâu!"