Ngày hôm sau.
Khu nhà cũ của nhà họ Kỷ.
Máy bay tư nhân bay từ nước G đáp xuống khu đất trống trong trang viên.
Kỷ Dạ Bạch nắm tay Ninh Hề Nhi, dẫn cô vào phòng khách.
"Ngoan ngoãn nghe lời đợi ở chỗ này, chờ chuyện của Kỷ thị xử lý xong xuôi, anh sẽ tới đón em." Kỷ Dạ Bạch dặn dò.
Ninh Hề Nhi ra sức gật đầu: "Em sẽ ngoan ngoãn, không rước thêm phiền toái cho anh đâu!"
Có lẽ cô thể không giúp được Kỷ Dạ Bạch chuyện gì cả, nhưng cô sẽ cố gắng không trở thành thứ cản trở Kỷ Dạ Bạch.
"Nói gì ngốc nghếch vậy, chuyện của em, anh đây tới tận bây giờ vẫn không thấy phiền phức đâu nhé!" E là cô có phạm phải lỗi lầm ngu ngốc nào đi nữa, thì hắn vẫn giúp cô lo toan chỉnh đốn cục diện rối rắm, thậm chí còn vui vẻ mà chịu đựng cống hiến nữa cơ.
"Biết rồi, anh đi nhanh đi..." Ninh Hề Nhi đẩy hắn ra ngoài, kiễng chân vẫy vẫy tay với hắn: "Phải nhớ ăn thật ngon, nghỉ ngơi cho đàng hoàng vào đấy!"