Bác quản gia thở dài, nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu bé.
"Đứng lại!"
Hai từ lạnh lẽo trầm thấp, cùng khí thế ngang ngược đầy uy hiếp, ập đến như cuồng phong bão táp!
Hàn Nại Sâm hơi giật mình, liếc mắt, nhìn thấy một bóng người cao lớn dựa trên cửa xe Cayenne.
Lúc này cậu bé mới phát hiện, xung quanh đã bị ô tô, xe máy chặn kín không lối thoát.
Các phụ huynh đến đón con bàn tán sôi nổi…
"Mấy người đó đến làm gì vậy?"
"Hình như mặc đồng phục học sinh cấp ba..."
"Không phải là đến gây sự chứ?"
Không giống với lo lắng của người qua đường, Hàn Nại Sâm rất bình tĩnh, bước đến phía trước Kỷ Dạ Bạch.
Tiêu Hi Thần nhìn thấy cậu bé, cậu ta kinh ngạc đến trợn mắt há miệng, "Má! Anh Kỷ, hóa ra anh muốn xử một đứa nhóc hả?"
Bọn họ điều động nhiều người như vậy, đúng là... lấy dao mổ trâu để giết gà!