Tiêu Hi Thần nằm trên chiếc giường thủy tinh, trái tim nhỏ bé của cậu ta đập thình thịch.
Chết mất! Anh Kỷ sẽ không hôn cậu ta thật chứ? Nếu mà hôn thật thì chuyện này sẽ để lại bóng ma tâm lý cả đời trong lòng cậu ta mất!
Kỷ Dạ Bạch thanh lịch bước đến bên cạnh cậu ta, những ngón tay thon dài của hắn chạm lên mặt Tiêu Hi Thần.
Mặt hắn không cảm xúc, trong mắt hắn toàn là chán ghét.
Khán giả phía dưới hét lên "a a". Ngay cả Kỷ Dạ Mặc cũng thích thú mong chờ xem Kỷ Dạ Bạch sẽ diễn tiếp ra sao.
Chính vào giây phút mọi người vô cùng chăm chú, bỗng nhiên.
Các nhân viên phụ trách ánh sáng phát hiện một chiếc đèn thủy tinh trên đỉnh sân khấu đung đưa sắp rơi xuống, mắt thấy nó sắp rơi xuống rồi...
"Cẩn thận!"
Giọng nói của nhân viên phụ trách truyền qua micro đến mọi ngóc ngách của hội trường.
Khán giả bên dưới đều ngơ ngác không hiểu, cẩn thận cái gì vậy?