Cô vô cùng khó chịu, chia tay thì chia tay, bắt nạt cô thì coi gì là đàn ông chứ?
Chuyển lớp khác cũng không xong, chẳng lẽ phải ép cô chuyển trường thì tên ác ma này mới vừa lòng hả?
Kỷ Dạ Bạch nắm chặt cổ tay cô, hắn kéo cô vào lòng, hổn hển nói: "Em dám đi à, em đi thử xem!"
"Rốt cuộc là anh muốn như thế nào?" Ninh Hề Nhi tức giận, "Anh không muốn nhìn thấy tôi thì tôi có thể biến mất trước mặt anh! Không cần anh phải tốn công ép buộc!"
"Hề ngốc! Em cầm tinh con đà điểu à? Gặp phải việc gì chỉ biết chạy trốn, em không thể dũng cảm đối mặt được à?"
"Đối mặt? Tôi muốn đối mặt mà, nhưng là anh luôn giấu tôi, là anh luôn ức hiếp tôi, anh bảo tôi phải đối mặt thế nào hả?"
Uất ức bao nhiêu ngày dồn nén trong lòng, khiến cho hiện giờ Ninh Hề Nhi quá mệt mỏi.
Có lẽ, cô và Kỷ Dạ Bạch thật sự không hợp nhau...