Ninh Hề Nhi còn chưa đụng đến tay vặn cửa, cơ thể liền bị Kỷ Dạ Bạch kéo ngược về, trời đất quay cuồng, Kỷ Dạ Bạch đã đè cô xuống sofa!
Cưỡng ép tách hai chân cô ra, cổ tay bị giơ cao quá đỉnh đầu, mạnh mẽ khóa chặt.
Động tác cực kì có tính xâm lược cùng dục vọng độc chiếm!
"Tên ác ma nhà anh...!" Giọng nói Ninh Hề Nhi nghẹn ngào, nặng giọng mũi, "Tôi ghét anh! Kỷ Dạ Bạch, tôi ghét anh!"
Lời nói của Ninh Hề Nhi đâm vào tim của Kỷ Dạ Bạch còn đau hơn nhiều so với dao nhọn. Hắn lạc giọng, cố gắng hết sức nén cơn phẫn nộ, "Sau khi từ thành phố B trở về, em ở với tên đàn ông nào?"
Câu hỏi kỳ lạ! Ninh Hề Nhi chỉ có cái suy nghĩ như thế, cô quay khuôn mặt nhỏ nhắn đi, "Tôi còn chưa hỏi anh ở cùng với người phụ nữ nào, anh dựa vào cái gì quản tôi ở cùng với người đàn ông nào?"
Kỷ Dạ Bạch tăng thêm sức mạnh, siết chặt cổ tay cô khiến Ninh Hề Nhi đau đớn.
Cô sợ đau, nước mắt đong đầy nơi khóe mắt, lại cắn chặt môi, không chịu cầu xin Kỷ Dạ Bạch.