"Ưm ưm..." Ninh Hề Nhi dùng đôi tay bé nhỏ đẩy Kỷ Dạ Bạch ra, nhưng lại bị hắn tóm lấy ấn chặt trên đỉnh đầu.
Nụ hôn của hắn chứa đầy sự chiếm hữu, ánh mắt hắn như có đốm lửa nhỏ, lướt qua nơi nào đều như thiêu đốt da thịt Ninh Hề Nhi, khiến cô càng lúc càng nóng...
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Kỷ Dạ Bạch cũng buông cô ra.
Lúc này, đôi môi anh đào đã bị hắn giày vò đến mức sưng đỏ và ướt át, như thể bông hoa tường vi nở rộ lúc sáng sớm. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia vẫn còn nguyên vẻ sửng sốt và ngạc nhiên, ngây ngẩn, dường như chủ nhân của nó vẫn còn chưa kịp hiểu điều gì vừa xảy ra.
Kỷ Dạ Bạch thấy bộ dạng mềm mịn ngon miệng của cô thì khóe miệng nhếch lên, hắn ghé sát vào vành tai trắng trẻo mỡ màng của cô, không biết đã nói gì đó mà sắc mặt Ninh Hề Nhi lập tức đỏ rực tựa ráng chiều!
Cậu hai nào đó đã thỏa mãn thú tính, lưu luyến buông cô ra rồi xông vào nhà vệ sinh tắm nước lạnh.