Khóe miệng Kỷ Dạ Bạch giật giật.
Từ lúc nào mà ông nội lại gọi hắn là cháu yêu ơi thân thiết như vậy.
Giống như Miêu Miêu, thường được ông gọi là "áo bông nhỏ", "bé cưng", "bé ngoan" của ông nội.
Còn hắn thì được gọi là thằng nhóc thối đã tốt rồi! Bình thường ông cụ toàn gọi là thằng ranh con đó!
Nói tóm lại, đàn ông nhà họ Kỷ không ai có nhân quyền hết.
Bây giờ ông cụ lại tỏ thái độ thế này, chỉ sợ trọng điểm chính là "chắt".
Trọng điểm của trọng điểm chính là: Chắt tốt nhất là bé gái.
"Ông nội, Hề ngốc mới bao nhiêu tuổi chứ... ông bảo cháu làm sao ra tay được?" Kỷ Dạ Bạch đau cả đầu.
Ông cụ Kỷ ngẫm lại thấy cũng có lý, Tiểu Hề Nhi vẫn còn là con nít, nếu mang thai lúc này thì không tốt cho cơ thể!
Nhà họ Kỷ bọn họ cũng không thể làm chuyện cầm thú như vậy được!