Người nhà họ Kỷ cũng đều nhìn Kỷ Dạ Bạch bằng vẻ mặt "thằng nhóc này đối với vợ quá tệ".
Kỷ Dạ Bạch thong thả tách hạt, đưa nhân tới bên miệng Ninh Hề Nhi trong ánh mắt kinh ngạc của cô: "Ăn đi."
Lúc này ông Kỷ mới hài lòng vuốt râu: "Thế còn tạm được, không làm mất tác phong yêu thương vợ của nhà họ Kỷ chúng ta! Thằng nhóc thối, phải tiếp tục phát huy con đường cưng chiều vợ, cháu còn phải học nhiều đấy!"
Kỷ Dạ Bạch: "Vâng, cháu biết rồi."
Ông Kỷ từ ái nhìn Ninh Hề Nhi: "Nếu thằng nhóc này dám bắt nạt cháu thì cứ nói với ông, ông sẽ đánh nó giúp cháu!"
Những người khác cũng mồm năm miệng mười:
"Ngoài tấm ván giặt thì bác cả còn có sầu riêng, bàn phím và mì tôm! Cháu muốn bắt Dạ Bạch quỳ cái gì thì cứ cho nó quỳ cái đó, bảo đảm một tuần bảy ngày không trùng nhau!"
"Cưng chiều vợ là truyền thống tốt đẹp của nhà họ Kỷ chúng ta. Hề Nhi à, sau này cháu phải dạy dỗ Dạ Bạch cho tốt, bắt nó trở thành hiền phu lương phụ đầy đủ tam tòng tứ đức!"