Ỷ vào vóc dáng thân cao chân dài của mình, hắn giật lấy thiệp mời trong tay cô, hạ giọng nói: "Ninh Hề..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Hề Nhi tái nhợt, Kỷ Dạ Bạch biết, nhất định cô đã thấy nội dung trên thiệp mời.
Đó là thiệp mời dự lễ kết hôn của Ninh Cảnh Thâm và Lục Thanh Hà.
Thời gian, chính là Chủ nhật.
"Chủ nhật tuần này chắc hẳn là ngày tốt nhỉ." Ninh Hề Nhi cong cong khóe miệng.
Cô cảm thấy thật đáng mỉa mai, hai người muốn tổ chức lễ kết hôn, nhưng không hề nói cho cô biết.
Rốt cuộc ở trong mắt họ cô được coi là thứ gì?
Một đứa con riêng vướng víu? Một đứa con gái không hiểu chuyện?
Ninh Hề Nhi không dám nghĩ tiếp.
Kỷ Dạ Bạch lảng sang chuyện khác: "Không phải cậu tới đây đưa tôi vở ghi sao?"
"Ừ, đây, cho cậu." Ninh Hề Nhi rất phối hợp đưa vở ghi cho hắn.
Nhìn cô cố gắng tỏ ra không có chuyện gì, tâm trạng Kỷ Dạ Bạch càng khó tả.
Hắn xoa đầu cô, tóc đen mềm mại, cảm giác rất thích.