Gã mặt sẹo thấy vậy bèn cò kè: "Nếu tôi nói ra thì các người sẽ tha cho tôi chứ?"
Kỷ Dạ Bạch tuy lịch lãm và đầy kiêu ngạo, nhưng sự lạnh lùng của anh ta cứ như mây mù không thể xua tan. Giọng nói của anh ta cứ như thể một tảng băng lạnh vạn năm: "Nói đi."
Kỷ Dạ Bạch nắm lấy tay Ninh Hề Nhi, bàn tay hắn ấm áp đem lại cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối.
"Đừng sợ." Hắn khẽ nói.
"Ừ..."
Gã mặt sẹo không chịu nổi áp lực từ Kỷ Dạ Mặc nên khai ra toàn bộ: "Tên của cô ta là Tần Cẩn Du, là con gái của nhà Tần Trúc Đình mới đây vừa phá sản. Nhà cô ta vay nặng lãi của chúng tôi một khoản lớn. Lúc tôi qua tìm cô ta đòi nợ, cô ta mách cho tôi rằng bạn trai của cô đây rất giàu có, bảo tôi chụp ít ảnh khỏa thân đổi lấy chút tiền... Không biết lúc đó tôi bị quỷ ám hay sao mà bảo các anh em làm theo lời cô ta, ai ngờ có người báo cảnh sát. Để che giấu chuyện này nhằm thoát tội, tôi bí quá hóa liều nên mới mang cô đây đến chỗ Tam gia..."