Miêu Miêu rưng rưng nước mắt, ngẩng đầu nhìn hắn, mếu máo đầy tội nghiệp.
Ninh Hề Nhi tội nghiệp chọc chọc màn hình, uể oải hít mũi, "Tôi lại chết rồi..."
"Chị ngốc quá à!"
"Em còn ngốc hơn chị đấy! Chị chỉ mới chết 7 lần, em đã chết 10 lần rồi!"
"Hu hu hu..."
Kỷ Dạ Bạch nhìn lướt qua, cảm thấy vui vẻ.
Trò hai người chơi là game Liên quân - trò chơi đang vô cùng phổ biến dạo gần đây, hai bên chọn một anh hùng đại diện cho chính mình, giết chết anh hùng bên địch rồi đánh sập nhà lớn của địch liền giành được chiến thắng.
Nhưng hiển nhiên là, Ninh Hề Nhi với Miêu Miêu cũng không thuộc bên đi giết người, mà là bên bị giết...
Có lẽ là hai người quá gà, ở trong khung chat đồng đội đều giận, "Lại là học sinh tiểu học! Game cái gì mà game! Biết ngay là bài tập về nhà quá ít nên chúng nó rảnh quá ấy mà!"
"Hai người chắc là phe địch phái tới làm gián điệp đúng không!"