Bé Hề Nhi mơ màng nghĩ, nếu mẹ được sống, cô cũng sẽ vui mừng lắm. Mí mắt cô càng lúc càng nặng, bé Hề Nhi cứ thế chìm vào bóng tối.
...
Song cuối cùng, người sống sót lại là bé Hề Nhi.
Cô mờ mịt ngồi trên giường bệnh viện, trong mũi toàn là mùi thuốc sát trùng, trên gương mặt trắng nõn đáng yêu bị quấn một lớp băng gạc rất dày ở vị trí mắt.
Cô y tá nói, cô bị tổn thương phần đầu trong vụ tai nạn xe, đôi mắt tạm thời bị mù, đồng thời còn dặn cô không phải sợ, tất cả rồi sẽ ổn cả thôi.
Bé Hề Nhi hỏi cô y tá: "Mẹ cháu đâu?"
Cô y tá thở dài, thương hại xoa đầu cô rồi rời đi.
Bé Hề Nhi sợ khóc toáng lên, cuối cùng Ninh Cảnh Thâm đành phải tới.
Bởi vì vợ mất, cả người ông như già đi vài tuổi, đôi mắt đầy tơ máu, nhìn con gái khóc lóc nức nở trên giường bệnh, ông bỗng trở nên bực tức, cất lời cũng cay nghiệt: "Khóc gì mà khóc! Chỉ biết khóc thôi! Ngậm miệng lại!"