Khóe miệng Lâm Vi Vi giật giật. Con ranh này gọi cô là gì? Bác gái á? Còn đáng ghét hơn cả từ bà chị!
"Con ranh thối tha như mày chui đâu ra đấy, cút sang một bên đi!" Đừng làm cản trở cô theo đuổi cậu chủ Kỷ.
Hiếm hoi lắm mới thấy cậu chủ Kỷ một thân một mình, Lâm Vi Vi thề hôm nay nhất định phải bắt được người đàn ông này mới được!
Ninh Hề Nhi khoanh tay, tức giận mắng: "Tại sao tôi phải cút sang một bên?"
"Ồ, tôi biết rồi." Lâm Vi Vi tự cho là thông minh, vuốt lại tóc rồi cười duyên dáng: "Em gái ngực phẳng, chị đây khuyên em nên về học cách ăn mặc trước đi đã, hai năm tới ăn nhiều đu đủ rồi hẵng đối đầu giành giật đàn ông với chị nhé!"
Nghĩ cũng đúng, đối với người đàn ông xuất sắc như cậu chủ Kỷ, chắc chắn người mà anh thích không có ở đây. Vì vậy con ranh này không tính là đối thủ cạnh tranh của mình! Lâm Vi Vi tính toán trong lòng.