Một tiếng "Hửm" cất cao giọng vô cùng nhẹ nhàng và hời hợt, nhưng trong tai của Mộc Y Tinh, nó chẳng khác nào đập mạnh một búa vào tim cô ta.
Mộc Y Tinh nhất thời cứng đờ, người như hóa đá, sắc mặt tái nhợt, trông cô ta giống như làm việc gì sai trái bị người ta bắt quả tang vậy!
Giọng nói trầm thấp của Kỷ Dạ Bạch xen lẫn sức ép nghìn cân, "Nói! Sao cậu lại biết chuyện này hả?"
Cô Liễu thấy chuyện đã vỡ lở bèn cắn răng quay sang cắn ngược Mộc Y Tinh, "Cậu Kỷ, là… là Mộc Y Tinh sai khiến tôi đấy! Em ấy bảo tôi sửa thành tích của Ninh Hề Nhi! Đúng rồi, chính là như thế! Em ấy ép tôi làm như thế, tôi không còn cách nào khác đành phải làm theo lời em ấy?"
"Cô câm miệng đi! Đừng vu oan giá họa cho người khác!" Mộc Y Tinh cuối cùng đã phản ứng lại, cô ta nói với giọng vô cùng thành khẩn, "Chuyện này không hề liên quan đến tôi! Sửa thành tích… là tôi đoán ra mà thôi… mọi người à, chẳng lẽ các bạn không tin mình ư?"