Mộc Y Tinh siết chặt tay khiến móng tay được giũa nhọn đâm vào thịt, nhưng dường như cô ta lại không cảm thấy đau đớn gì cả, đã vậy còn mỉm cười rất tươi, "Chúng ta đừng nói đến mấy chuyện không vui đó nữa mà hãy chơi trò trơi tiếp đi."
Cô ta nói dứt lời bèn nháy mắt ra hiệu cho vài cô bạn thân của mình, họ hiểu ý bèn hùa theo, "Đúng đó, chúng ta chơi tiếp đi! Mọi người high lên nào!"
Những người khác hẳn cũng nhận ra điều gì đó nên đều chọn ngồi cách Mộc Y Tinh hơi xa một chút. Mộc Y Tinh thấy vậy thì càng tức giận hơn, lửa giận trong mắt cô ta cháy hừng hực, khóe môi khẽ cong lên thành một nụ cười độc ác.
Con ranh Ninh Hề Nhi đó chắc chắn cố ý nói vậy.
Nếu cô ta không hành chết con ranh ấy trong trò tiếp theo thì coi như sống uổng rồi!
Trò chơi lại tiếp tục...
Ninh Hề Nhi đang thần người ra thì bỗng bị vỗ nhẹ lên đầu.
"Hơ..." Cô ngước mắt lên nhìn, đúng lúc thấy được khuôn mặt như cười như không của Kỷ Dạ Bạch.