"Hề Nhi, cậu làm sao vậy?" Thành Du Nhiên nhìn cô bạn của mình với ánh mắt đầy thắc mắc, Kiều Nam Thành cũng khó hiểu mà nhìn sang cô.
Ninh Hề Nhi phồng má, "Ăn cay nhiều nên nóng trong người ấy mà." Cô nói xong bèn cầm cốc nước cạnh đó lên uống cạn.
Từ từ... sao vị của nước lại lạ như vậy?
Cô nhìn kỹ lại mới trợn tròn mắt lên, "Đây là... có phải rượu trái cây không?"
Thành Du Nhiên ngây ra vài giây rồi mới cuống cuồng lên, "Cậu bị dị ứng với cồn đấy! Mau nôn ra đi, nhanh lên nhanh lên!"
Ninh Hề Nhi tái mặt chạy về phía toilet, Kiều Nam Thành không yên tâm nên cũng đuổi theo.
Cô cúi người trước bồn rửa tay cố nôn ra, Kiều Nam Thành vụng về vỗ lưng cho cô, khuôn mặt khôi ngô của cậu chàng tràn đầy sự lo lắng.
"Khụ khụ... Kiều Kiều, cậu vỗ nhè nhẹ thôi!" Ninh Hề Nhi dở khóc dở cười, Kiều Nam Thành cứ vỗ như vậy chắc cô nôn ra máu luôn mất.