Chàng trai mập mạp sụt sịt, yếu đuối rụt cổ lại, không dám đối diện với Kỷ Dạ Bạch.
Kỷ Dạ Bạch cũng không định buông tha cho cậu ta, hắn ta hừ lạnh: "Cậu là học sinh của lớp nào?"
"Lớp F..."
"Người đã xấu thì nên chăm học vào! Cậu nhìn cậu xem, trông cậu xấu như thế này, thành tích học tập còn kém, còn đòi kiếm bạn gái? Sao cậu lại có có chí tiến thủ như thế chứ hả?"
Chàng trai mập mạp bị hắn ta nói cho cứng họng, ánh mắt tội nghiệp nhìn Ninh Hề Nhi, "Nhưng mà, tôi thật sự thích bạn Ninh. Bạn Ninh, bông hoa này tặng cho cậu."
Nói xong, cậu ta thảy bông hoa lên bàn của Ninh Hề Nhi, không dám quay đầu lắc lắc cơ thể mập mạp bỏ chạy.
"Này này! Bạn gì ơi, hoa của cậu nè!" Ninh Hề Nhi gọi cậu ta, chàng trai mập mạp ngay cả đầu cũng không quay lại chạy đi, cô chỉ có thể dở khóc dở cười cầm bông hoa.
"Ném bông hoa đó đi!" Kỷ Dạ Bạch nói với giọng mệnh lệnh đầy bá đạo.