Bốn năm sau, Đại học F.
Buổi lễ tốt nghiệp đã kết thúc, tất cả mọi người đều mặc áo cử nhân chụp hình ở mọi nơi trong trường học.
Ninh Hề Nhi cũng không ngoại lệ, cô cùng Kỷ Dạ Bạch chụp rất nhiều tấm ảnh kỷ niệm tại phòng học, tượng đài, sân thể thao, thư viện... Người chụp cùng họ còn có cả Lương Y và Trương Băng Băng.
Lúc chụp ảnh ở sân bóng rổ, họ tình cờ gặp phải Chu Điềm Điềm. Cô ta lúng túng đi đến chào hỏi, song Ninh Hề Nhi chỉ cười chứ không đáp lại cô ta, thế là cô ta xấu hổ bỏ đi.
Kỷ Dạ Bạch trêu đùa: "Trí nhớ của em rất kém mà, không ngờ lại thù dai vậy đấy."
"Anh đang chê em lòng dạ hẹp hòi đấy à?" Ninh Hề Nhi từng mắt nhìn hắn, đôi mắt to lanh lợi ánh lên tia sáng nhàn nhạt, đôi môi anh đào dẩu lên tỏ vẻ khó chịu.
Cũng tại hắn rước vận đào hoa năm nào chứ ai!
Kẻ nào dám cướp người đàn ông của cô, đương nhiên cô phải nhớ chứ! Hừ!