Trên đường trở về nhà họ Nguyễn, Kỷ Dạ Mặc gọi một cú điện thoại sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, cuối cùng mặt mày cũng dịu đi.
Tây Hạ, anh muốn cho em một buổi lễ cầu hôn long trọng nhất.
...
Nhà họ Nguyễn.
Lúc Kỷ Dạ Mặc đến, Miêu Miêu và Nguyễn Tây Hạ đều đang ngủ ở trong phòng.
Ánh dương buổi chiều ấm áp chiếu vào hai mẹ con, Miêu Miêu đang nằm trong lòng Nguyễn Tây Hạ, cả hai cùng đắp một chiếc chăn mỏng, ngủ vô cùng bình yên, hình ảnh ấy đẹp như một cảnh phim điện ảnh.
Kỷ Dạ Mặc xúc động trong lòng, anh bước lên nhẹ nhàng dém chăn cho hai mẹ con, hạ giọng nói: "Ngủ ngon, phải mơ đẹp đấy nhé!"
"Ưm..." Miêu Miêu nói mớ một tiếng rồi ôm Nguyễn Tây Hạ chặt hơn.
Hai mẹ con ngủ một giấc đến hơn ba giờ chiều mới tỉnh giấc.
Nguyễn Tây Hạ dụi mắt, ngái ngủ ngồi dậy, lại bất ngờ phát hiện Kỷ Dạ Mặc đang ngồi trên ghế sofa trong phòng đọc sách.
"Đã xử lý ổn thỏa rồi sao?" Do vừa tỉnh ngủ nên giọng cô còn hơi khàn.
"Ừm."