Kỷ Dạ Mặc cười khổ, dường như không muốn tiếp tục đề tài này, anh nói qua loa: "Anh nhận được hàng chuyển phát nhanh vào một mùa đông, Miêu Miêu được đặt trong đó cùng với một tờ giấy viết là con gái của anh. Anh không tin, nhưng sau khi làm giám định cha con thì kết quả con bé đích thực là con gái của anh. Còn về phần mẹ ruột của con bé là ai thì... anh đã điều tra rất lâu nhưng vẫn chưa có kết quả. Mấy năm nay cô ta chưa từng xuất hiện."
Nguyễn Tây Hạ cảm thấy nặng nề, nếu như với quyền thế của Kỷ Dạ Mặc mà cũng không điều tra ra được thì e rằng thân phận của mẹ ruột Miêu Miêu đã trở thành câu đố rồi.
Rốt cuộc là vì sao cô gái đó có thể nhẫn tâm vứt bỏ một bé gái đáng yêu như vậy? Còn từ đó cao chạy xa bay, chưa từng trở về?
So với Nguyễn Tây Hạ, mấy năm nay Kỷ Dạ Mặc đã sớm quen rồi.
Khi đó anh vẫn còn đang học đại học, đối với rất nhiều sự việc còn ngây thơ thiếu hiểu biết, đột nhiên lại có một đứa con gái từ trên trời rơi xuống.