Bọn họ vừa nãy còn đang chế giễu ba người Ninh Hề Nhi là học sinh nghèo vượt khó, thế mà giờ người ta đã mua hẳn loại vé đắt nhất!
Chẳng lẽ bọn họ thật ra là đại gia ẩn mình sao?
Tần Cẩn Du nắm chặt nắm đấm, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay trắng nõn.
Sắc mặt Mộc Y Tinh tồi tệ tới cực điểm!
Rời tàu lượn, Ninh Hề Nhi gian xảo trợn tròn mắt: "Du Nhiên, chúng ta đi báo thù đi!"
"Hả?" Thành Du Nhiên nghiêng đầu không hiểu: "Báo thù?"
"Đúng vậy, chắc chắn là do con bé Tần Cẩn Du kia cố ý! Đi, tớ giúp cậu xả giận!" Ninh Hề Nhi dắt Thành Du Nhiên đi thẳng phía Tần Cẩn Du.
...
Tần Cẩn Du thấy tàu lượn đông người quá nên đổi qua trò chơi ít người hơn - vòng xoay ngựa gỗ.
Chờ mãi mới đến lượt cô ta, rốt cuộc Ninh Hề Nhi và Thành Du Nhiên bỗng chen thẳng vào trước mặt cô ta!
Tần Cẩn Du sôi máu: "Ê, sao hai cô phải chen ngang như thế!"