Xoay tròn rất nhiều vòng, đến mức Ninh Hề Nhi đầu choáng mắt hoa tưởng chừng sắp ngất thì Kỷ Dạ Bạch mới chịu dừng lại.
"Anh còn hay mắng em trẻ con... rõ ràng người trẻ con nhất là anh mới phải!" Ninh Hề Nhi châm chọc, đỡ eo ngồi xuống sofa, im lặng nhìn Kỷ Dạ Bạch vẫn còn đang trong cơn vui sướng.
Chậc chậc, cái gì gọi là con trai ngốc nhà địa chủ chứ... chính là đây chứ đâu...
Thậm chí cô còn nghi ngờ, nếu bây giờ bắt Kỷ Dạ Bạch san phẳng căn nhà lầu nào đó, chắc hắn cũng có thể hào hứng khởi động máy xúc mất.
Không ngờ, mặc dù Đại Bạch hoàn hảo toàn năng đến thế nhưng không phải là người vạn năng, máy xúc và những thứ tương tự đó, hắn không thể điều khiển được.
Lúc Ninh Hề Nhi còn đang suy nghĩ viển vông thì Kỷ Dạ Bạch đã bắt đầu gọi điện thoại.
Đầu tiên hắn gọi lần lượt cho người nhà để báo tin mừng, sau đó gọi điện thoại đến cho công ty chuyên tổ chức tiệc cưới và sự kiện, trao đổi bố trí phương án tổ chức đám cưới với bọn họ.