Kỷ Dạ Bạch ôm người vẫn còn nguyên vẹn phía sau rồi cầm tay cô vợ của mình, nghênh ngang tuyên bố với mọi người: "Đây là vợ tôi! Cấm ai được chạm vào đấy!"
Ninh Hề Nhi xấu hổ đỏ mặt, nhéo lòng bàn tay của hắn, "Anh không khoe khoang thì sẽ chết hả?"
"Bà xã, em đang bạo hành anh kìa." Kỷ Dạ Bạch trách móc.
Ninh Hề Nhi: "..." Thôi quên đi, cô không thể nào đấu lại loại người mặt dày như hắn được.
Thời gian dần dần trôi đi, mọi người lục tục ra về. Ninh Hề Nhi lưu luyến mãi mới chịu tạm biệt Giản Nghi Tuyết và Thành Du Nhiên, sau đó mới theo Kỷ Dạ Bạch trở về nhà họ Kỷ.
Trên đường, Kỷ Dạ Bạch lái xe. Cảnh sắc ngoài cửa sổ cứ thế vụt qua tựa bóng mây qua thềm trông cực kì xa lạ, Ninh Hề Nhi khó hiểu hỏi: "Đại Bạch, có phải anh đi nhầm đường không? Đây không phải là đường về nhà mình đâu!"
Kỷ Dạ Bạch nhướng mày, "Không sai."