Đầu tiên là giáo viên chủ nhiệm lên đọc diễn văn, hiệu trưởng đọc diễn văn, sau đó là học sinh tốt nghiệp xuất sắc lên làm đại diện đọc diễn văn.
Trước đây mọi người cảm thấy những bài diễn văn này toàn là lời lảm nhảm chẳng ích gì, nhưng bây giờ nghiền ngẫm kĩ hơn thì thấy cũng khá hay.
Kỷ Dạ Bạch đứng đầu lớp, đương nhiên hắn phải lên bục đọc diễn văn rồi.
Hắn không mang bản thảo, chỉ nhìn xung quanh một lượt, tựa vị vua đang quan sát giang sơn của mình, trông thật khí phách và nghiêm nghị.
"Cảm ơn các thầy giáo của trường Trung học phổ thông Mộc Anh đã dạy dỗ chúng em. Khi tốt nghiệp rồi, mọi người đừng quên các thầy cô, đừng quên bạn bè, và đừng quên Mộc Anh. Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức. Địa thế khôn, quân tử dĩ hậu đức tải vật*. Khi đã ra trường và làm việc rồi, mọi người đừng làm mất mặt trường Mộc Anh, đừng làm mất mặt giáo viên của chúng ta được không?"