Ai nấy đều lo lắng như ngồi trên đống lửa, nhất là Ninh Hề Nhi, trạng thái hai ngày trước thi của cô khá bất ổn.
Kỷ Dạ Bạch không bắt cô luyện đề nữa mà cùng cô lên sân thượng ngắm sao.
"Hề Ngốc, em có hối hận vì những cố gắng của mình một năm qua không?"
Ninh Hề Nhi ngước nhìn bầu trời đầy ánh sao, quả quyết lắc đầu.
"Vậy là đủ rồi." Kỷ Dạ Bạch yêu chiều xoa đầu cô, giọng nói vô thức trở nên dịu dàng: "Em thi tốt thì chúng ta cùng học đại học F. Em thi bình thường thì anh cùng em đăng ký vào những trường thấp hơn khác. Nếu em thi trượt, vậy thì chúng ta cùng học lại lớp. Có anh ở đây, không ai dám chê bai chúng ta đâu!" Giọng nói của hắn vô cùng khí phách.
Ninh Hề Nhi bật cười thành tiếng, cô cười đến nỗi hốc mắt cũng bắt đầu rơm rớm nước mắt.
"Đại Bạch... Em nghĩ, để gặp được anh, chắc em đã dùng hết vận may của cả cuộc đời rồi."