Thành Du Nhiên ở bên cạnh nghe được, mặt cô đen sì, cô tiến lên phía trước, chọc vào đầu cậu ta.
Hôm nay Tiêu Hi Thần ăn mặc rất đẹp, tóc cũng vuốt hết lên, càng làm nổi bật khuôn mặt đẹp trai ngời ngời, lúc cười lên thì xán lạn như nắng ấm.
"Này, Tiêu ngốc nghếch, anh say rồi, em đưa anh lên tầng nghỉ ngơi."
Tiêu Hi Thần nhìn cô, từ chối thẳng thừng: "Không! Tôi phải đợi bà xã tôi!"
Thấy mọi người xung quanh đều nhìn về phía mình, Thành Du Nhiên vì phòng ngừa tên ngốc này tiếp tục làm mất mặt, nửa dỗ nửa lừa nói: "Em chính là bà xã của anh mà."
"Lừa đảo!" Tiêu Hi Thần vẻ vô cùng tức giận, "Tôi làm gì có bà xã! Tôi chỉ có bạn gái thôi! Bạn gái tôi còn chưa đồng ý gả cho tôi cơ!"
"..."
Say rượu rồi mà logic còn tốt như thế này?
Khóe miệng giật giật, Thành Du Nhiên định dùng bạo lực để giải quyết vấn đề, kiên quyết kéo người đi.