Thành Du Nhiên thức xuyên đêm, ngây ngốc vài giây rồi mới phản ứng kịp, có lẽ đối phương đang nói đến Tiêu Hi Thần.
Cậu ta là con thứ ba trong nhà, Thành Du Nhiên từng đi cùng cậu ta tới các buổi tụ tập bạn bè, không ít người thích gọi cậu ta là "cậu Ba" hoặc là "cậu Ba nhà họ Tiêu."
"Anh ấy bị làm sao?" Thanh âm cô hơi khàn.
Giọng nói trong điện thoại có vẻ nặng nề, "Ôi giời, đừng nhắc nữa! Vợ của cậu Ba à! Tôi cầu xin cô rủ lòng từ bi đến chỗ chúng tôi đón cậu ấy về đi! Địa chỉ quán bar Miên Không xxx..."
Nói xong, đối phương không để cho Thành Du Nhiên có thời gian phản ứng mà cúp máy ngay lập tức, cứ như đang sợ Thành Du Nhiên không đến vậy.
Thành Du Nhiên bất đắc dĩ thở dài, sao cô có thể ngoảnh mặt làm ngơ trong tình huống này dây?
Cô nhấn chuông gọi y tá, nhờ y tá trực ban giúp cô trông bà Thành, còn bản thân vội vàng bắt một chiếc xe đi tới quán bar Miên Không.