Hả? Ninh Hề Nhi ngơ ngẩn, đang yên đang lành Âu Phong Dịch tìm cô làm gì nhỉ?
Kỷ Dạ Bạch đột nhiên nắm chặt lấy cánh tay còn lại của Ninh Hề Nhi rồi lạnh lùng nói với Âu Phong Dịch, "Khoan đã, nếu anh đã biết cô ấy là bạn gái của anh đây, vậy anh nghĩ chỉ cần anh nói một câu mượn là có thể mang bạn gái của tôi đi hả?"
Hai người như đang thi kéo co, mỗi người nắm lấy một bên cánh tay của Ninh Hề Nhi, ai nấy cũng hung hăng không chịu thua.
Không khí căng thẳng nồng nặc mùi thuốc súng, sát khí giữa họ gần như đã hóa thành vật hữu hình.
"À mà... Âu Phong Dịch, anh tìm em có việc gì không?" Ninh Hề Nhi ngượng ngập lên tiếng, phá vỡ tình huống căng thẳng này.
Âu Phong Dịch mỉm môi, "Là thế này, hôm nay anh là người hát chính, dàn nhạc phong cách dân tộc chơi nhạc đệm cho anh. Năm phút trước, cô bé chơi đàn tranh trong dàn nhạc mới báo cho anh biết cô ấy đang sốt cao nên không thể đến được."