Hàm răng trắng đều của Ninh Hề Nhi cắn lấy đôi môi đỏ mọng, đôi mắt đen nhánh trong suốt đó lúc này bỗng xuất hiện vẻ mờ mịt.
Thích? Hay không thích?
Dường như… trước giờ cô chưa bao giờ suy nghĩ tới vấn đề này.
Cô tự vẽ nên một Cung Tu rất hoàn mỹ, nhưng từ xưa đến nay cô đều không hề thật sự hiểu rõ Cung Tu.
Vì thế, cuối cùng là cô thích Cung Tu, hay đây chỉ là một mơ ước mà cô tự mình huyễn hoặc.
"Tôi…"
Cô do dự, ngập ngừng, không biết nên mở miệng thế nào.
Ánh mắt quyến rũ kia tràn đầy vẻ mất mát.
Ngay cả vấn đề đơn giản như thế cũng phải do dự sao?
Trong lòng gã không biết tại sao bỗng trào dâng một ham muốn…
Muốn hôn cô, muốn chiếm lấy cô, muốn cô trọn vẹn thuộc về mình.
Cung Tu khẽ vuốt ve mái tóc của cô, sau đó trán gã nhẹ nhàng chạm vào trán cô đầy ấm áp và âu yếm.
"Không thích cũng không sao, nhưng anh… anh thích em rồi đấy."
Đây là… lời tỏ tình của Cung Tu sao?