Kỷ Dạ Bạch nghe lời dừng bước.
"Sao?" Chỉ hỏi lại bằng một từ.
Ninh Hề Nhi tiến lên kéo lấy cánh tay hắn, căng thẳng nói: "Em không cho anh đi! Lỡ mà... lỡ mà con nhỏ Anna kia thật sự muốn lấy mạng của anh thì biết làm sao?"
"Sống không được vậy thì chết thôi." Giọng điệu Kỷ Dạ Bạch rất bình thản, tỏ vẻ như đã mất hết hy vọng.
Ninh Hề Nhi lại là người hoảng loạn trước tiên, cô đã làm tổn thương Đại Bạch khiến anh ấy chán nản đến mức này ư? Tại sao cô không cảm nhận được Đại Bạch có một chút ham muốn sống tiếp nào nữa vậy?
"Đừng mà... Em không muốn anh chết..." Cô kéo góc áo của Kỷ Dạ Bạch sụt sịt
Mặt mày Kỷ Dạ Bạch lạnh tanh, "Tôi đã không còn ai để muốn sống tiếp nữa."
Trời ơi!