"Ha ha…"
Một tiếng cười khẽ vang lên như lời phán quyết từ cõi Atula tối tăm khiến lòng người rét run.
Anh Long hung tợn nhìn Ninh Hề Nhi, "Con khốn đi*m chó lăng loàn! Đáng lẽ ra vừa rồi ông nên để tụi đàn em hiếp dâm tập thể mày…"
Câu nói này như dây dẫn lửa khiến thùng thuốc nổ nổ tung, gã đã chọc giận tất cả mọi người.
Một nam sinh mặc đồng phục màu đen chậm rãi bước tới trước mặt Anh Long, "Mày nói thêm một lần nữa xem!"
Khí thế của người đó vừa nặng nề lại lạnh giá như dòng sông băng ở Bắc Cực, có thể nghiền ép tất cả mọi thứ!
Anh Long rùng mình, nhưng vẫn cứng miệng nói, "Thằng chó nào chui ra đây. Còn dám uy hiếp ông đây à? Mày có biết bố tao là ai không?"
Nam sinh đẹp trai như tượng tạc kia bỗng nhếch khóe miệng, nở nụ cười lạnh, "Xem ra mày rất muốn biết chữ "chết" viết như thế nào!"
"Mày… mày… mày rốt cuộc là ai?" Anh Long bị khí thế toát ra từ người đó dồn ép đến mức không ngẩng đầu lên được, "Bố tao là…"