Hạ An Nhược mới vừa tỉnh lại đã hoàn toàn tỉnh táo, đau đớn trên cổ liên tục nhắc nhở cô ta về cảnh tượng đêm đó.
Cô ta vô cùng giận dữ.
Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới có một ngày Nguyên Dã sẽ vì Lạc Điềm Tâm mà muốn tự tay bóp chết mình!
Nếu không phải lúc ấy Kim Thánh Dạ đến ngăn cản, sợ rằng cô ta đã chết rồi!
Tại sao? Rốt cuộc là tại sao??
Hạ An Nhược tức giận quăng ném đồ trên tủ đầu giường, hét lên như muốn trút ra hết, "Lạc Điềm Tâm, mày đi chết đi!"
Mặc dù người giúp việc biết tính khí cô chủ nhà mình có lúc rất xấu, nhưng kiểu phát điên như hiện tại, vẫn là lần đầu tiên.
Cô ta cẩn thận đứng ở một bên, không dám thở mạnh…
Đúng lúc này, quản gia nhẹ nhàng gõ cửa phòng, "Cô chủ, Trì thiếu tới."
Hạ An Nhược đang cầm một chiếc ly muốn quăng xuống đất, nghe vậy thì lập tức đứng hình, cô ta không thể tin trợn to hai mắt, quay đầu nhìn ra cửa, "Ông nói gì? Ai tới hả?"