"Xảy ra chuyện gì cơ..." Điềm Tâm đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Cậu còn giả ngu với mình nữa? Mình nghe anh Hữu Thần nói rồi, thân phận của cậu rất cao quý, cho nên cậu bị người ta đưa đến nước Z?"
"Thân phận cao quý?" Điềm Tâm cười khổ, "Cậu còn nghe được gì nữa hả?"
"Chuyện khác thì mình không biết, mình chỉ biết là cậu rời khỏi Trung Quốc, đến một nơi rất xa rất xa, Nguyên Dã cũng không nói cho bọn mình biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tóm lại chỉ cần vừa nhắc tới tên cậu thì cậu ta sẽ nổi giận đùng đùng, dần dần..."
Dần dần cũng không ai dám nhắc tới nữa.
"Những việc này đều đã không còn quan trọng, chuyện đã qua không cần nhắc lại nữa." Điềm Tâm lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất Tịch, "Đúng là mình đã đến nước Z, Thất Tịch, giống như là đóng phim truyền hình vậy, ba mình là Thủ trưởng nước Z..."
Hai mắt Thất Tịch trợn to.