Hạ An Nhược nhìn mặt Điềm Tâm chằm chằm, vô thức siết chặt nắm đấm.
"Sao có thể như vậy chứ?" Lạc Lâm Lâm giận dữ giậm chân, điên tiết nhìn đám nam sinh bị Điềm Tâm đánh cho một trận đang nằm sóng soài trên đất.
"Lâm Lâm à…" Hạ An Nhược nghiến răng, "Ban nãy khi mắt kính của tên An Tân kia rơi xuống, mình thấy đôi mắt đó rất quen."
"Một đôi mắt rất quen?" Lạc Lâm Lâm nghi ngờ nhìn cô ta.
"Phải, lòng mình thấy rất bất an, mình thấy thân phận của gã An Tân này thật là đáng ngờ… Mình nghĩ mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu!" Hạ An Nhược hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp, "Thăm dò thử đi, nhất định phải tra xem tên An Tân này rốt cuộc là ai!"
***
Điềm Tâm đi ngang qua chỗ lớp trưởng lớp cô, nói với cậu ta một tiếng.
Dù sao thì tiết thể dục cũng là tiết cuối, hết tiết này là tan học.