Cô đứng dậy, ra sức ngước cằm lên để nhìn thẳng vào Trì Nguyên Dã, nhưng lại phát hiện... dù mình có đứng dậy, chiều cao vẫn còn kém người kia rất nhiều.
Hai năm đến nước Z, ngoại trừ có thêm ít thịt trước ngực, hầu như chiều cao của Điềm Tâm không tăng thêm chút nào hết, vẫn luôn là một mét sáu mươi lăm.
Đối với con gái mà nói, không được tính là cao, nhưng mà… cũng không phải là thấp.
Nhưng mà Trì Nguyên Dã lại không giống vậy, cậu lại cao thêm rồi, cho dù hai người đều duy trì tư thế đứng thẳng, cậu hoàn toàn… nhìn xuống chỗ cô.
F*ck.
Điềm Tâm hít một hơi thật sâu, "Cậu muốn làm gì vậy hả? Đây là phòng của tôi, mời cậu ra ngoài cho."
Khóe miệng Trì Nguyên Dã cong lên, cậu bước từng bước tiến lại gần Điềm Tâm.
Khí thế trên người cậu thật sự quá mạnh mẽ, Điềm Tâm vô thức lùi về phía sau.
Trì Nguyên Dã đã bước đến bên cạnh Điềm Tâm, ánh mắt rơi lên ngực cô.
Ôi trời ơi, cái tên khốn nạn này!