"Nguyên Dã, ba ruột của Điềm Tâm chính là người đã hại chết Nguyên Trạch! Là ba của cô ta đã hại chết Nguyên Trạch! Nguyên Dã, đến tận bây giờ mà cậu vẫn chưa hiểu rõ tình hình sao? Lạc Điềm Tâm không phải là con cháu của ân nhân cứu mạng nhà cậu, cô ta là con kẻ thù của nhà họ Trì!" Hạ An Nhược nói xong lại nhỏ giọng khóc oà lên.
"Nếu như không có sự việc ngoài ý muốn kia thì đến giờ Nguyên Trạch vẫn sống tốt, ba người chúng ta cũng sẽ vui vẻ với nhau, tất cả mọi chuyện đều do ba Điềm Tâm gây ra! Hu hu…"
Không, không phải đâu!
Sao con nhóc tiểu học đó lại là con gái của Anderson được?
Không biết có phải vì quá mức khiếp sợ hay không, Trì Nguyên Dã lảo đảo, xoay người rồi bước đi trong vô thức.
Trong đầu chỉ còn lại một câu nói.
Điềm Tâm là con gái của Anderson, là con gái của hung thủ hại chết Nguyên Trạch!
Ông trời ơi, ông đang trêu chọc tôi sao?
Hạ An Nhược thấy dáng vẻ này của Trì Nguyên Dã thì nhếch khoé miệng.