An Minh Trạch giữ ba lô thật chặt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất, cậu ta phải chạy trốn, không thể bị Trì Nguyên Dã bắt lại.
Bởi vì… người đó đang ở Anh chờ cậu ta.
An Minh Trạch thở hồng hộc chạy lại chỗ chiếc xe taxi mình đã gọi, nói với tài xế, "Mau, đến sân bay, không ngừng lại đâu hết!"
Tài xế nghe vậy vội gạt cần số, đạp ga chạy vụt đi.
Nhìn cảnh vật không ngừng lui lại phía sau, An Minh Trạch thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như vừa trải qua một trận chiến sống còn.
Cậu ta lấy điện thoại trong ba lô ra gọi một cuộc.
"A lô?" Đầu bên kia vang lên một giọng nữ lười nhác.
"Tôi đã làm theo lời cô nói, toàn bộ xong xuôi hết rồi, mau giao người cho tôi!"