Trì Nguyên Dã vừa ấn chấp nhận cuộc gọi vừa bước nhanh ra ngoài, vì không tìm được Điềm Tâm nên giọng điệu của cậu lạnh tanh, "A lô?"
"Có phải Trì thiếu đấy không?" Đầu bên kia là một giọng nói quái gở.
Rõ ràng chất giọng này đã được xử lý bằng phần mềm biến âm.
Trì Nguyên Dã chau mày nhìn màn hình điện thoại, là số lạ.
"Cậu là ai?" Giọng Trì Nguyên Dã lạnh như băng.
Người đó cười khẽ, "Cậu không cần quan tâm tôi là ai, tôi chỉ là người qua đường, ban nãy tình cờ bắt gặp một cảnh tượng hay ho, nghĩ bụng nên báo cho Trì thiếu một tiếng."
"Nếu mày không nói mày là ai thì tao cúp máy đây!" Trì Nguyên Dã gắt.
"Trì thiếu đang ở cổ trấn XX đúng không? Có phải cậu vừa phát hiện ra vị hôn thê của mình mất tích đúng không? Cậu đang cuống cuồng tìm kiếm chứ gì?"