Trì Nguyên Dã mím chặt môi mỏng, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ trong ngực.
"Con nhóc tiểu học..." Giọng Trì Nguyên Dã hơi khàn khàn.
Điềm Tâm nhỏ giọng đáp lại, sau đó không an phận mà giãy giụa.
Lúc này hai người ngồi trong bồn tắm, không có bất kỳ trở ngại nào mà dán chặt vào một chỗ.
Trì Nguyên Dã có thể cảm nhận rõ ràng được làn da và thân thể Điềm Tâm đang nằm trước ngực mình.
Mềm như bông.
Mắt Trì Nguyên Dã càng ngày càng sâu thẳm, với tay ra nút cài nho nhỏ ở sau lưng Điềm Tâm, hơi nhấc lên trên.
Phựt...
Tuyến phòng thủ cuối cùng... cứ vậy mà bị Trì Nguyên Dã cởi ra dễ như trở bàn tay.
Hầu kết Trì Nguyên Dã di chuyển, ôm Điềm Tâm trong ngực như ôm em bé.
Hoà với làn nước ấm có nhiệt độ vừa phải, rất dễ dàng khiến người ta say mê.
Điềm Tâm như một đứa trẻ, ngoan ngoãn nằm trong ngực Trì Nguyên Dã, hô hấp đều đều.